Anh về Sài Gòn rủ tôi đi coi mắt người yêu! Không hiểu sao anh không thưa chuyện với bố mẹ và nhờ người lớn dạm hỏi, nhưng anh lại thì thầm với cô em mười bảy tuổi chưa biết yêu là gì. Cho đến một hôm, anh quá đau, bị sốt cao, nhập viện ở nhà thương Sài Gòn Sao Việt hôm nay 29/8: Hà Hồ tiết lộ lý do ít đăng ảnh các con. Bà xã Kim Lý bất ngờ cho biết, bản thân muốn đóng trang cá nhân của các con vì bị một nhóm người lợi dụng trục lợi. Sao Việt hôm nay 28/8: Phương Oanh tiếp tục có động thái mới sau ồn ào tình cảm. "Bọn nó không cho nói chuyện, nó dắt anh Lâm vô nhà rất là đông nhưng mà anh Lâm hô to "Tự do cho Việt Nam", hát những bài hát đấu tranh, hát bài về Thiên Chúa. First published Feb 22, 2021. 🐬Tên truyện: Hôm nay vợ tìm ra lỗi của anh chưa? 🐬Tên convert: Hôm nay lão bà tìm tra sao? 🐬Tác giả: Điềm Nhu 🐬Nguồn: Tấn Giang & Wikidich 🐬Số chương: 46 chương chính văn + 11 chương ngoại truyện 🐬Tags: Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Hài hước, Hiện đại 🐬Bìa: LMM 🐬Edit & Beta: Ái Ái VĂN ÁN ĐƯỢC ĐĂNG Read Chương 49: Đến ở với vợ from the story [Dịch] [HOÀN]• BHTT •《HÔM NAY ÁNH TRĂNG KHÔNG LÀM VIỆC》 - Ma Gia by -JinYan- (Tư Phong) with 1,804 reads. hiệnđại Khám phá Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Edit MinTết Thanh Minh từ đập Vân Lĩnh trở về Kiều Dư An nằm trong nhà hai ngày, quá lâu không có vận động, coi như lúc ấy rất có sức lực, nhưng sau đó liền hoàn toàn không được, ngày thứ hai liền đau lưng chuột rút, nằm ì trong ngày qua đi chính là lúc hẹn với đám người Đinh Thành Hoành đi chụp hoa Đỗ Quyên dại, Đinh Thành Hoành và cô cũng là bạn cũ, cùng một câu lạc bộ, lần này còn có hai người khác, tổng cộng hai nam hai nữ, cùng nhau lái xe đi, Thành Hoành đã lên kế hoạch lộ trình xong, dựa theo kế hoạch tước 5h chiều có thể trở về, Giang Mộ Trì bình thường tan làm năm giờ rưỡi mới đến nhà, vậy cũng còn sáng lúc Kiều Dư An rời giường Giang Mộ Trì đã đến công ty, cô thay quần áo xong rồi ăn điểm tâm liền đi ra ngoài, nói với chị Triệu là đi ra ngoài chơi với bạn, giữa trưa không trở lại ăn đón xe đến câu lạc bộ, mấy người khác đều đến rồi, còn có một cậu con trai gọi là Tiểu A, nữ sinh gọi là Lưu Hi, đều là bạn bè tốt của câu lạc bộ, người vừa đủ liền xuất được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Thành Hoành phụ trách lái xe, Tiểu A ngồi ở ghế lái phụ nhìn đường, cô và Lưu Hi ở phía sau nói chuyện phiếm."Chị Kiều, rất lâu không có gặp chị, gần đây đang làm gì vậy?""Không làm gì cả, câu lạc bộ còn cần bao lâu mới có thể sửa chữa xong, chị ở trong nhà sắp buồn chán đến mốc meo rồi.""Còn nửa tháng nữa là xong, như vậy chúng ta lại có thể làm việc, cả ngày trong nhà thật sự vô cùng nhàm chán." Đinh Thành Hoành chen vào nói, thông qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Kiều Dư An."Cũng đúng, Tiểu A, không phải cậu muốn kết hôn với bạn gái của cậu sao? Thế nào rồi, tại sao không mời chị uống rượu mừng?"“Chị Kiều, chuyện này chị không thể trách em, chia tay rồi, em đang khổ sở đây." Tiểu A cười khổ."Không sao không sao, sau này chị giới thiệu cho cậu một người." Yêu đương nha, chia tay là quá bình thường, kết hôn còn ly hôn mà."Vậy em nhớ rồi đấy, chị Kiều, chuyện chung thân đại sự sau này của em đều nhờ vào chị nha." Tiểu A là một nam sinh mặt tròn, có chút non nớt của con nít, đặc biệt đáng yêu, Kiều Dư An vẫn là rất ưa thích."Được, sau này nhất định chắc chắn giới thiệu cho cậu một người." Kiều Dư An vỗ ngực cam đoan, bạn bè mà cô quen biết trải khắp nơi, chỗ nào cũng quen, du lịch đều không cần tìm người dẫn đường."Chị Kiều cũng không có bạn trai đâu, vậy mà cậu còn chờ cô ấy giới thiệu." Đinh Thành Hoành cười cười."Chị Kiều xinh đẹp như vậy, không thiếu đàn ông theo đuổi.""Ha ha." Kiều Dư An cười cười, không có nhiều lời, bọn họ cũng không biết cô đã kết hôn rồi, về phần cô là con gái Kiều gia ở Vân Thành cũng không biết, tất cả mọi người tưởng rằng trùng tên trùng họ, cái tên này cũng rất phổ biến, trùng tên cũng rất bình Dư An không phải cố ý giấu diếm, chỉ là trước đây sau khi nói chuyện này với người khác, cuối cùng tình cảm sẽ thay đổi, trở nên có vẻ xấu hổ, thời gian lâu dài Kiều Dư An liền khó chịu, dứt khoát không nói nữa, bọn họ chỉ cho là Kiều Dư An là người bình thường có gia cảnh tốt một xe khoảng ba giờ, gần mười một giờ mới đến đích, nhưng mà còn phải đi lên núi, Kiều Dư An nghĩ thầm thời gian này cũng không biết có thể trở về trước 5 giờ không, nếu thực sự không thể quay về thì nói với Giang Mộ Trì một dừng lại, cầm đồ liền lên núi, mảnh rừng núi này tương đối nguyên thủy, không có vết tích nhân công khai thác, chỉ là cũng chỉ có chỗ như vậy mới có hoa Đỗ Quyên dại, bằng không sớm bị người ta đào về nhà trồng được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn núi hơn một giờ mới tìm được một cây nhỏ, ngại quá nhỏ, tiếp tục tìm, mặc dù mục đích là hoa Đỗ Quyên, nhưng cũng có phong cảnh khác, nên chụp không ít, mệt mỏi thì đúng là có chút, nhưng cũng đi sâu thêm một chút, bọn họ phát hiện một mảnh lớn, nguyên một mảnh rừng đều là hoa Đỗ Quyên dại, lúc này chính là thời đểm nở hoa, một biển hoa rộng lớn."Những hoa này giống như nhiều năm rồi, chúng ta tới không lỗ.""Đúng vậy, may là ở trong rừng sâu núi thẳm, bằng không sớm đã bị đào đi.""Chúng ta nhanh chụp đi, tôi thấy giống như trời muốn mưa." Kiều Dư An ngẩng đầu nhìn, bầu trời ở đây cũng không phải rất dễ nhìn thấy, đều bị rừng cây cao lớn che khuất, khoảng thời gian này vốn chính là tết Thanh Minh, mưa bắt đầu nhiều, nhưng mà đều là mưa nhỏ, mưa to vẫn tương đối ít, nhưng không quen chỗ này, không chắc có phải mưa nhỏ hay không."Vậy được, hôm nay mình tra dự báo thời tiết không có mưa, hẳn là sẽ không mưa." Đinh Thành Hoành nhìn trời một chút."Thời gian cũng không còn nhiều lắm, chúng ta còn phải ra ngoài." Kiều Dư An không biết chuyện gì xảy ra, trong lòng có chút luống cuống, luôn cảm thấy bất an, thật giống như là sắp có chuyện."Nói cũng đúng, vậy chúng ta mau mau."Thời tiết mùa này, thay đổi bất thường, bọn họ mới quay chụp xong chuẩn bị đi, trời lập tức liền tối xuống, từng giọt mưa to trút xuống, mấy người cũng chỉ có Kiều Dư An mang theo một cây dù, nhưng những thiết bị này lại không thể dính mưa, đành phải để Đinh Thành Hoành đeo thiết bị và che dù."An An cũng tới tránh mưa đi?" Đinh Thành Hoành nghĩ nghĩ liền kéo Kiều Dư An."Để Lưu Hi che đi, thân thể của mình tốt, không có việc gì." Lưu Hi tương đối gầy yếu, thường xuyên bệnh, sức khỏe của Kiều Dư An tốt hơn cô thể thuyết phục Kiều Dư An, nên Đinh Thành Hoành cùng Lưu Hi bung dù che thiết bị, Tiểu A cùng Kiều Dư An dầm mưa, dựa theo đường cũ trở càng ngày càng tối, đường khó đi, mưa cũng lớn, Kiều Dư An lấy điện thoại di động ra muốn xem bản đồ một chút, kết quả phát hiện điện thoại không có tín người còn lại xem xét, cũng đều không có tín hiệu như nhau, lần này liền luống cuống, nơi hoang vu vắng vẻ, lại thời tiết này, mưa rào tầm tã, mắt thấy trời sắp tối rồi, lỡ như lạc đường, vậy coi như nguy to rồi."Mọi người còn nhớ rõ đường không? Theo đường cũ trở về sẽ không có chuyện gì." Kiều Dư An là an ủi bọn họ, cũng là tự an ủi mình, giờ phút này trong lòng có chút hối hận, không nên tự mình đi đến chỗ như vậy, lỡ như xảy ra chuyện gì, cha mẹ nên làm sao bây giờ, Giang Mộ Trì có buồn chút nào không, bản thân cô nghe dạy bảo chưa đủ nhiều hay sao, lại dám gan to bằng trời, hơn nữa còn không báo với bất kỳ vẫn chưa thích nghi được rằng mình đã kết hôn, lúc đi cũng không có nói với Giang Mộ Trì, Giang Mộ Trì có đi tìm cô không."Đi thôi, chúng ta đi chậm, mọi người cẩn thận một chút, đừng ngã." Đinh Thành Hoành và Lưu Hi đi ở phía tay có bản đồ bằng giấy, chỉ là trời mưa không tiện nhìn, sắc trời tối xuống, cũng không dễ phân biệt, điện thoại vừa không có tín hiệu, mỗi một bước đặt chân của Kiều Dư An đều rất ổn, sợ mình sẽ té một hồi, bọn họ thật đúng là lạc đường, nhìn cũng không thấy đường, đành phải đánh cược một lần chọn một con đường có chút dấu vết, xem ra có người đi qua, còn có một chút vết tích, dọc theo con đường này đi xuống, bọn cô không tìm thấy đường quen thuộc, nhưng mà lại trông thấy một căn nhà cũ."Chúng ta đi qua nhìn một chút, hẳn là nhà bị bỏ, qua đó tránh mưa.""Được."Kiều Dư An đã toàn thân ướt đẫm, mưa quá lớn, không mở mắt từ từ, mới phát hiện không phải bị vứt bỏ, trong vườn còn rau quả do người trồng, có một ông cụ trong nhà ra, trông thấy mấy người bọn cô còn tưởng rằng là người xấu, bọn cô phải giải thích một phen mới khiến cho ông cụ tin tưởng, để bọn cô đi vào tránh Dư An vắt nước trên quần áo, nhìn mưa rào tầm tã ngoài phòng, phòng này có một cái đồng hồ cũ nát, nhưng mà cũng còn hoat động, phía trên đã chỉ năm giờ, nhìn thoáng qua điện thoại, vẫn không có tín hiệu, cắn chặt răng, không biết Giang Mộ Trì lúc này có phát hiện cô còn chưa về không.***Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Giang thị, Giang Mộ Trì nhìn mưa to ngoài trời, nghĩ muốn về trễ một chút, cầm điện thoại gọi cho Kiều Dư An "Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại. . ."Giang Mộ Trì nhíu mày, giờ này, trong nhà cũng không phải lúc không có ai, anh lại gọi một lần nữa, vẫn là như vậy, đành phải gọi cho chị Triệu, chị Triệu ngược lại là nhận điện thoại rất nhanh."Chị Triệu, phu nhân còn đang nghỉ trưa sao?" Hai ngày này Kiều Dư An ngủ dậy trễ."Tiên sinh, phu nhân không ở nhà." Chị Triệu nghi hoặc "Buổi sáng phu nhân liền ra ngoài, nói là đi ra ngoài chơi với bạn, đến bây giờ cũng chưa trở về nữa.""Gọi điện cho phu nhân không được, cô ấy có nói đi đâu không?""Phu nhân không có nói, chỉ nói trước năm giờ sẽ trở về, nhưng bây giờ đã 5h10', nhưng mà bây giờ trời mưa, cũng có thể là muộn một chút.""Nếu như phu nhân về, mau chóng nói cho tôi." Giang Mộ Trì cúp điện thoại, mưa bên ngoài lớn như thế, có thể đi nơi nào, đến điện thoại cũng không nghe, trong lòng Giang Mộ Trì có chút dự cảm không số nội bộ gọi Thiệu Tiêu Tiến đến; "Cậu đi giúp tôi hỏi thăm phương thức liên lạc với mấy người bạn của phu nhân một chút.""Vâng." Hiệu suất làm việc của Thiệu Tiêu rất nhanh, mấy người bạn của Kiều Dư An đều là những nhà có tiếng ở Vân Thành, muốn tìm phương thức liên lạc cũng khá khi tìm được, Giang Mộ Trì gọi điện thoại cho bọn họ, kết quả không ai biết, đều nói không có liên lạc, mấy người bạn gọi điện thoại cho cô ấy cũng nói không gọi được, lông mày của Giang Mộ Trì nhíu chặt, Kiều Dư An rốt cuộc là đi Mộ Trì không còn tâm trạng làm việc, một phần công việc cuối cùng đều chất đống trên mặt bàn, Thiệu Tiêu cũng vội vàng đi vào, lúc đầu đều muốn tan làm, kết quả Kiều Dư An không thấy, nhìn dáng vẻ Giang tổng nóng nảy, Thiệu Tiêu chỉ có thể hết sức tìm ra chút thời gian, Thiệu Tiêu nghe được một chút tin tức "Giang tổng, phu nhân làm việc ở một câu lạc bộ chụp ảnh, gần đây câu lạc bộ này đang sửa chữa cải tạo, nên không hoạt động, nhưng tôi nghe nói phu nhân cùng mấy thành viên của câu lạc bộ đi trên núi tìm hoa Đỗ Quyên dại.""Núi nào? Mấy người?""Hết thảy bốn người, về phần ngọn núi nào cũng không biết, bọn họ không có trò chuyện trong group chat chung, có thể là bàn trong group chat riêng.""Tìm bộ phận kỹ thuật, phá giải mật mã tài khoản của cô, tìm nhật ký nói chuyện." Tay Giang Mộ Trì khoác lên trên mặt bàn, lông mày vẫn không có buông lỏng, đã hơn sáu giờ, trời lại mưa, trời tối sớm, một hồi nữa hoàn toàn nhìn không thấy."Vâng, tôi làm ngay." Thiệu Tiêu cũng không nghĩ tới, bộ phận kỹ thuật của công ty thế mà dùng để làm chuyện trộm nick chat như mấy phút sau, Thiệu Tiêu trở về "Giang tổng, núi Vọng Lạc, lái xe đi nhanh nhất cũng cần hai giờ rưỡi, hơn nữa ngọn núi này chưa từng được khai thác, nằm ở nơi giao nhau giữa Vân Thành và Nguyên Thành, rất là hoang vu, cũng rất rộng.""Cậu đi chuẩn bị xe, mang thêm mấy người, lập tức đi tới."Chỗ xa như vậy, Giang Mộ Trì cũng chưa hẳn có nắm chắc, suy tư một hồi, cầm điện thoại lên, bấm số của Kiều Thừa Tu "Anh hai, An An mất tích."Tác giả có lời muốn nóiBộ phận kỹ thuật Tôi cảm thấy, mình bị xúc mình đi đến vùng núi hoang vu chưa khai thác rất nguy hiểm, mọi người phải chú ý, đi đến chỗ xa lạ, đi ra ngoài nhất định phải nói trước với người nhà bạn bè, chớ học An An, An An đây là ví dụ.==========Min Ha lô các bạn độc giả, mình là Min. Mình edit chuyện này hy vọng các cậu thích, mong các cậu ủng hộ mình để mình nhanh lấp hố nhé. *Bắn tim*。 À mà nhớ là mở chữ cỡ to xíu đọc cho khỏi nhức mắt truyện dài lắm. Chương sau mình sẽ mần cái pass nhỏ nhỏ để chống trộm nha. Tên truyện Hôm nay vợ tìm ra lỗi của anh chưa? Tên convert Hôm nay lão bà tìm tra sao? Tác giả Điềm Nhu Nguồn Tấn Giang & Wikidich Số chương 46 chương chính văn + 11 chương ngoại truyện Tags Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cưới trước yêu sau, Hài hước, Hiện đại Bìa LMM ❤❤ Edit & Beta Ái Ái Ngày mở hố 2/3/2021 Ngày lấp hố 17/10/2021 GIỚI THIỆU🐎🐎 1. Giang Mộ Trì là tấm gương điển hình của thế hệ trẻ Vân Thành, biết giữ mình, sống thanh liêm, còn sở hữu một khuôn mặt tuấn tú khó ai bì kịp. Vân Thành đều truyền tai nhau rằng Kiều Dư An có sắc đẹp chim sa cá lặn, nhưng lại là một cô gái ăn chơi trác táng nổi danh, ăn nhậu chơi bời không gì không biết. Bởi vì một người quá ưu tú, một người “quá xuất chúng”, xét thấy hai người đã tới tuổi cưới vợ gả chồng mà vẫn không có ai hỏi thăm, ba mẹ hai nhà quyết định hùa lại tác hợp để hai người “gây tai họa” cho nhau! 2. Sau khi kết hôn, nghĩa vụ nên thực hiện đều thực hiện, nên ân ái thì ân ái, có thể nói đây là cặp vợ chồng mẫu mực điển hình trong mắt người lớn, là cặp đôi mà trời cao tác hợp. Sau lưng, Kiều Dư An vắt hết óc bới lông tìm vết, tìm mọi cách để xé bỏ lớp ngụy trang của Giang Mộ Trì, muốn làm lộ cái đuôi cáo của anh ra trước mặt mọi người. Nhưng cho dù cô có lật tung cả cái nhà lên thì cũng không tìm được một chút nhược điểm nào của Giang Mộ Trì, đã thế người thân bạn bè còn ân cần dạy bảo cô. Bà ngoại “An An à, A Trì là một đứa trẻ tốt, con phải quý trọng nó đấy nhé… ” Ba Kiều “An An, con đừng có làm nhà cửa ầm ĩ mãi nữa, học tập A Trì kia kìa. ” Mẹ Kiều “Đứa con rể A Trì này cho dù có đốt đèn lồng tìm cũng khó nữa đấy, thế mà lại để cho An An tìm được. “ Kiều Dư An “? ? ? ” Con là hàng tặng kèm khi ba mẹ nạp tiền điện thoại phải không*?! *Một câu nói đùa giữa ba mẹ và những đứa trẻ, ý nói đứa trẻ không phải là con ruột của ba mẹ mình, kiểu như con được nhặt từ thùng rác í 3. “Em xuất hiện ngoài kế hoạch của anh, đồng thời cũng nằm trong kế hoạch của anh. ” —— Giang Mộ Trì // Hệ cấm dục cuồng cưng chiều vợ X Tiểu yêu tinh làm trời làm đất//Truyện này còn có tên《 Hôm nay lại là một ngày cố gắng bới móc》《 Hôm nay tôi muốn vạch trần bộ mặt thật của chồng tôi》《 Cô vợ nhỏ ăn chơi trác táng của tổng giám đốc bá đạo》 Điềm Nhu nhắc nhở①1V1 SC HE② Tác phẩm của Điềm Nhu thì tất nhiên đều là truyện ngọt, chỉ ngọt không ngược, thích hợp cho người muốn sâu răng. ③ Truyện này cưới trước yêu Tiếp nhận những ý kiến có ý tốt, từ chối những ý kiến mang tính công kích. 🦚Chương 01🦚 🦚Chương 02🦚 🦚Chương 03 🦚 🦚Chương 04🦚 🦚Chương 05🦚 🦚Chương 06🦚 🦚Chương 07🦚 🦚Chương 08🦚 🦚Chương 09🦚 🦚Chương 10🦚 🦚Chương 11🦚 🦚Chương 12🦚 🦚Chương 13🦚 🦚Chương 14🦚 🦚Chương 15🦚 🦚Chương 16🦚 🦚Chương 17🦚 🦚Chương 18🦚 🦚Chương 19🦚 🦚Chương 20🦚 🦚Chương 21🦚 🦚Chương 22🦚 🦚Chương 23🦚 🦚Chương 24🦚 🦚Chương 25🦚 🦚Chương 26🦚 🦚Chương 27🦚 🦚Chương 28🦚 🦚Chương 29🦚 🦚Chương 30🦚 🦚Chương 31🦚 🦚Chương 32🦚 🦚Chương 33🦚 🦚Chương 34🦚 🦚Chương 35🦚 🦚Chương 36🦚 🦚Chương 37🦚 🦚Chương 38🦚 🦚Chương 39🦚 🦚Chương 40🦚 🦚Chương 41🦚 🦚Chương 42🦚 🦚Chương 43🦚 🦚Chương 44🦚 🦚Chương 45🦚 🦚Chương 46🦚 🐳🐳🐳HOÀN CHÍNH VĂN 🐳🐳🐳 🐥🐥🐥 NGOẠI TRUYỆN 🐥🐥🐥 🦚Chương 47🦚 🦚Chương 48🦚 🦚Chương 49🦚 🦚Chương 50🦚 🦚Chương 51🦚 🦚Chương 52🦚 🦚Chương 53🦚 🦚Chương 54🦚 🦚Chương 55🦚 🦚Chương 56🦚 🦚Chương 57🦚 🌾🌾🌾 HOÀN TOÀN VĂN 🌾🌾🌾 ❌❌❌TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER HAY COPY TRUYỆN SANG NƠI KHÁC. XIN CẢM ƠN. TRUYỆN ĐƯỢC EDIT CHÍNH CHỦ VÀ ĐĂNG TẠI và wattpad 3003thuong Kiều Dư An bị Giang Mộ Trì dắt đi thật xa, vừa rồi bọn họ nói chuyện thanh âm cũng không quá cao, không giống như khi nãy khắc khẩu cùng Nguỵ Nhiêu cho nên cũng không mấy ai phát Dư An một đường đi theo hắn, bị dẫn đến khu ăn cơm, bên này còn có rất nhiều đồ ngọt, bày đủ mọi màu sắc, trông rất muốn ăn."Anh đói bụng à?" Kiều Dư An hồ nghi ngửa đầu nhìn Giang Mộ Trì, lời mới vừa rồi cô còn chưa có nói xong đâu, cô cùng chị Như còn chưa nói được hai câu nữa."Em ăn chút gì đi, đừng nóng giận." Giang Mộ Trì lấy một khối bánh kem mousse nhét vào tay cô."Không đúng nha, em tức giận khi nào chứ?" Tâm tình Kiều Dư An vẫn luôn khá tốt, sắc mặt cũng không thay đổi, tức giận không phải là Giang Mộ Trì mới đúng sao? Biểu tình trở nên xấu như vậy, giống như ai thiếu tiền hắn ấy."Khi nãy cô ta cố ý làm nhục em, em không nghe thấy sao?" Giang Mộ Trì đau đầu nhìn cô, nữ nhân này có phải thiếu mất một cây gân hay không, này nghe cũng không hiểu?"Em nghe ra mà." Kiều Dư An nếm nếm bánh kem trên tay, thật ngọt, "Chỉ là sao em có thể bởi vì cái này mà tức giận chứ, không đáng, cô ta cũng chỉ có thể mồm mép thôi, em ngược lại cảm thấy cô ta thật buồn cười, cứ luôn cảm thấy bản thân rất cao quý, trên thực tế lại giống hề vậy." Kiều Dư An chính là người có tính tình gây hoạ, tuỳ thời tuỳ chỗ cũng có thể cùng người khác nháo lên, này nếu bởi vì chút chuyện đã tức giận thì cô còn không phải sớm tức chết sao, cho nên có vài lời nói cô đã tự động lờ đi, không để ý."Sao em lại đi thế vậy?" Giang Mộ Trì cúi đầu gắt gao nhìn tay Kiều Dư An, khó trách lúc trước cảm thấy quen thuộc, hoá ra là cô mà."Nhàm chán đó, khi đó em không có công việc, vừa lúc tìm chị Như Như nói tay của em đẹp nên nhờ em đi hỗ trợ làm tay thế, nhưng cái tính tình kia của Hạ Y em cảm thấy thật sự không tốt, đối với em vênh mặt hất hàm sai khiến, cảm giác em như là nô tì của cô ta vậy, sau đó em liền chạy trốn, vậy mà còn muốn tìm em làm tay thế mơ đi, tay của chị đây không phải ai cũng xứng." Nếu không phải bởi vì là công ty Như gia, Kiều Dư an đã khiến cho cái phim tuyên truyền kia không dùng Hạ Y Dư An cúi đầu ăn bánh kem, người mê ăn như cô đã mở ra ăn uống tất nhiên cảm thấy vô cùng ngon, vì thế một ngụm lại tiếp một ngụm, ăn xong chỉ còn một ít nhỏ mới phát giác Giang Mộ Trì đã hồi lâu không có nói chuyện, cũng không biết đang suy nghĩ cái dáng vẻ Giang Mộ Trì, Kiều Dư An mới nhớ tới một việc, "Giang Mộ Trì, em nhớ rõ lúc em với anh quen biết, anh cùng Hạ Y còn truyền ra tai tiếng? Hai người không phải là có điều gì chứ?" Nếu không thì cái người giữ mình trong sạch như Giang Mộ Trì, sao có thể để Hạ Y xào ra tai tiếng?"Không có." Giang Mộ Trì quả quyết phủ nhận."Hừ hừ, em rõ ràng nhớ rõ có." Kiều Dư An còn muốn nói cái gì, hội trường đã ồn ào lên, "Đây là làm sao vậy?""Bán đấu giá sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi trước đi, nghe nói lần đấu giá này có một cái cho nữ giới, đến lúc đó đấu giá cho em." Giang Mộ Trì đem người kéo tới ngăn chặn miệng Dư An còn muốn hỏi chút việc, thấy tình thế hiện tại cũng không đúng liền không hỏi nhiều nữa, theo Giang Mộ Trì đi người đều có vị trí riêng, Từ Như ngồi ở bên cạnh Kiều Dư An, hai người đè thấp âm thanh nói chuyện phiếm."Trước khi Hạ Y rời đi, chị nghe nói em cùng Nguỵ Nhiêu nổi lên tranh chấp?" Từ Như từ chỗ gần nhất nghe được bát quát của Kiều Dư An, Kiều Dư An người này chính là trung tâm của bát quái mà."Cô ta trêu chọc em trước, em cảm thấy em cùng cô ta có khả năng đời trước đã bất hoà rồi, nếu không vì cái gì mỗi lần gặp mặt đều đánh nhau, hôm nay cô ta vừa đến liền nói em không xứng với Giang Mộ Trì, em có thể không tức giận được sao." Chuyện giữa Kiều Dư An và Nguỵ Nhiêu thật đúng là có lịch sử sâu xa, khả năng từ lần đầu tiên gặp hai người đã không hợp nhau, đời trước có thề là oan gia."Mạnh như vậy sao, mà em đó, lớn như vậy rồi cũng nên bớt đối nghịch với người khác đi." Từ Như vỗ vỗ mu bàn tay cô, không phải lúc nào cũng khiến người thu thập cục diện rối rắm được."Em không có mà, cô ta không chọc em thì em cũng mặc kệ cô ta, mà chị Như," Kiều Dư An quay đầu lại nhìn thoáng qua Giang Mộ Trì, nhỏ giọng nói bên tai Từ Như "Chị nói Giang Mộ Trì có phải thích Hạ Y hay không, nếu không vì sao lại cùng Hạ Y ăn cơm?" Chuyện này luôn nghẹn ở trong lòng Kiều Dư An, mặc dù Giang Mộ Trì biểu hiện thật đúng là giống với lời đồn đãi nhưng mà hôm nay gặp Hạ Y, cô liền nổi lên chút nghi ngờ trong lòng."Không có đâu, có thể là chuyện liên quan công việc thôi, em xem hôm nay nay cậu ấy cũng không có quan hệ gì với Hạ Y, em đừng nghĩ quá nhiều.""Em cũng biết, chỉ là trong lòng có chút khó chịu, nghẹn sắp chết." Kiều Dư An nhăn mặt, tràn đầy buồn rầu, sao lại vậy chứ?Từ Như ngẩng đầu nhìn Giang Mộ Trì một cái, khoé miệng lộ ra ý cười, "An An, không phải là em yêu Giang Mộ Trì rồi chứ?""A?" Kiều Dư An bị cái kết luận này làm cho khiếp sợ, cô quay đầu hồ nghi nhìn thoáng qua Giang Mộ Trì, chửi thầm "Đây là yêu sao?""Làm sao thế?" Giang Mộ Trì khom lưng kề sát vào Kiều Dư An, khuôn mặt tuấn tú phóng đại doạ cho cô nhảy dựng, "Không có việc gì không có việc gì, anh ngồi trở lại đi." Kiều Dư An vội vội vàng vàng quay đầu lại, lòng bàn tay che ngực, trái tim nhỏ đập thình thịch nha, đừng nhảy nữa Như hiểu rõ nhìn cô một cái, lộ ra ý cười, xem ra thế gian này duyên phận cũng thật sự kỳ diệu mà, hai người kết hôn chớp nhoáng lại không đến nửa năm, An An đã có tình cảm với Giang Mộ Trì, nghe nói Giang Mộ Trì đối với An An cũng không tồi, sợ là đời trước hai người đã có duyên phận rồi, như vậy cũng tốt, An An phóng khoáng Giang Mộ Trì ổn trọng, đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay đó trong lòng Kiều Dư An vẫn luôn nghĩ đến chuyện này, cũng không có tâm từ mà xem đấu giá, toàn đầu óc đều là câu nói kia của Từ Như, đây là yêu sao?Thích cùng yêu vậy mà không giống nhau, vào lần đầu tiên cô gặp Giang Mộ Trì trong lòng liền thoáng thích, cô là một nhan cẩu, Giang Mộ Trì lại đẹp như vậy đương nhiên cô sẽ thích, giọng nói còn dễ nghe, cô lại càng thích là yêu so với thích thì lại càng sâu đậm hơn, cô sống nhiều năm như vậy nhưng tới bây giờ trong lòng vẫn chưa cảm nhận qua yêu, lần này đối với Giang Mộ Trì là yêu sao? Kiều Dư An bĩu môi, trong lòng thật khó xử mà."Quyển Quyển, Quyển Quyển, đang nghĩ cái gì vậy?" Giang Mộ Trì đẩy đẩy cô, sao lại ở chỗ này phát ngốc rồi."A, sao vậy, không có gì không có gì, chỉ là nhớ tới chút chuyện.""Triển lãm cá nhân tiếp theo là nhẫn, anh đấu giá cho em, coi như lễ vật 520." Giang Mộ Trì nắm lấy tay Kiều Dư An."Anh cũng biết 520 sao?" Kiều Dư An kinh ngạc nhìn hắn, xem ra cũng không đến nỗi là đồ cổ Mộ Trì gõ trán cô, "Em cho rằng anh là gì hở, này cũng không biết à, 520 công ty chúng ta cũng có hoạt động.""Hắc hắc, được nha, nếu quá mắc thì thôi, dù sao em cũng không thường mang nhẫn." Kiều Dư An không phải quá thích đeo vật phẩm trang sức trên người, luôn có cảm giác bị trói dự yến hội thì cô còn cố gắng mang, còn ở nhà chỉ hận ngay cả quần áo cũng không mặc, còn thường xuyên đi chân trần chạy nơi nơi. "Ừ."Rất nhanh đã đến cái nhẫn kia, nghe nói là Vương phi Anh quốc đã từng đeo qua, sau lại được nhiều người bán đấu giá, lưu chuyển qua vài quốc gian đến hiện tại thì tới Vân Thành, lúc này đây là nhờ cơ hội ngẫu nhiên mới có thể lấy ra bán đấu dĩ Giang Mộ Trì cũng không định có nó, chỉ là vừa rồi Kiều Dư An chịu uỷ khuất, nữ nhân của mình bị chịu uỷ khuất, là nam nhân dù sao cũng phải dỗ Mộ Trì đã đáp ứng với cô, giá cả vẫn chưa sai biệt lắm chỉ là lại không làm nhẫn này trừ bỏ có giá trị kỷ niệm thì còn có đặc thù chính là màu đỏ huyết toản, đây là huyết toản rất hiếm trên thế gian, tổng cộng cũng không đến vài ra kim cương bên trong cũng là chủng loại hi hữu, cho nên giá khởi đầu đã là 8000 vạn, tăng lên một lần là 500 dù đang ngồi ở đây đều là người có tiền nhưng nhẹ nhàng lấy ra 8000 vạn cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi đây chỉ mới là giá khởi Dư An nghe được giá khởi điểm liền do dự, đồ vật quý giá như vậy lại không thể ăn, mua tới đặt trong nhà làm gì, cô đang định để Giang Mộ Trì dừng mua thì hắn đã đưa thẻ bài huyết toản này giá cả quả thật rất cao, ngay cả giá trị cũng cao, nói không chừng có thể trở tay bán với giá càng tốt nên về sau cũng có người tăng giá, Giang Mộ Trì lại tiếp tục thêm, có qua có lại, chờ đến khi một trăm triệu ba ngàn vạn, Kiều Dư An thịt đau túm chặt hắn, hạ giọng kêu, "Anh câm miệng đi, quá mắc rồi." Edit MinGiang Mộ Trì bình tĩnh liếc nhìn cô, không nói lời nào, nhìn đến nỗi khiến Kiều Dư An run rẩy, mặc dù Giang Mộ Trì đẹp trai, nhưng bị nhìn chằm chằm như thế cũng chịu không nổi."Anh anh, anh đừng nhìn tôi như vậy." Kiều Dư An cúi đầu xuống, từ trước đến nay một người không sợ trời không sợ đất như cô giờ phút này lại có chút chột nói vừa nãy là cô đã nghĩ cả một buổi sáng, to gan vô cùng, hai người chỉ mới gặp mặt lần thứ hai, người bình thường cũng sẽ không đồng mà không sao, cô chỉ là nghĩ đến sau này ngày nào cũng phải đi xem mắt liền khó chịu, Giang Mộ Trì đẹp như vậy, sau này cũng chỉ sợ khó gặp được người đàn ông thứ hai nào đẹp hơn, là một nhan khống*, nhất định phải thử một được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.*Nhan khống颜控 hiểu đơn giản chính là những người cuồng sắc đàn ông nhắm mắt lại, ánh mắt thâm thúy, hầu kết nhấp nhô lên xuống, giọng nói có chút không rõ "Nghiêm túc?""Đúng vậy, rất nghiêm túc, anh chịu không?" Kiều Dư An ngẩng đầu cười, nếu đã nói ra khỏi miệng, thì còn sợ gì, không bằng to gan một chút, nhìn thẳng vào suy nghĩ trong lòng, nếu như về sau mỗi ngày tỉnh lại đều có thể trông thấy gương mặt này, dường như cũng không tệ lắm Mộ Trì nhếch miệng, liếc qua nụ cười của cô, rực rỡ đến thấm vào ruột gan, cúi đầu cười khẽ một tiếng, dường như là sự vui vẻ tràn ngập đầy khoang ngực, đáp "Được.""Thật? Anh đồng ý?" Khóe miệng Kiều Dư An đều muốn kéo đến cả mang tai, cô còn tưởng rằng Giang Mộ Trì đang tự hỏi làm sao để từ chối cô."Ừm, tôi về nhà thay quần áo, em trở về cầm theo sổ hộ khẩu." Giang Mộ Trì đưa tay thân mật vuốt vuốt mái tóc dài của Kiều Dư An, cô gái này, sự to gan và xinh đẹp khiến anh cự tuyệt không được."Không cần, sổ hộ khẩu của em ở trên xe, em đưa anh về nhà." Mấy ngày trước cô đi làm lại thẻ căn cước, sổ hộ khẩu còn để trên xe, lần này vừa Mộ Trì không có từ chối, về nhà tắm rửa đổi bộ âu phục, mang theo đồ đi ra ngoài, lúc ra cửa lên tiếng nói với trợ lý, chút nữa khẳng định sẽ đến trễ, còn có một hội nghị, lùi lại họp Dư An buồn bực ngán ngẩm ngồi chờ trên xe, Giang Mộ Trì mời đi vào nhưng cô từ chối, ngồi yên ổn trên xe ngẩn người, nghĩ đến lời nói vừa rồi của mình, cảm thấy vừa to gan rồi lại cảm thấy không có gì, dù sao sớm muộn cũng phải kết hôn, kết hôn với người đàn ông đẹp trai như vậy, gia thế lại môn đăng hộ đối, tính ra cũng không lỗ Mộ Trì bước ra, Kiều Dư An ngẩng đầu nhìn dáng vẻ mặc âu phục mang giày da của anh, có cảm giác không giống như hôm qua gặp mặt, hôm nay dường như không có cảm giác cách xa ngàn dặm, trên khuôn mặt lạnh như băng ngẫu nhiên cũng nhìn có thể thấy được nụ cười, mà cười lên càng chết người hơn, Kiều Dư An cảm giác lồng ngực mình đập thình thịch, sống nhiều năm như vậy, thế mà bị một tên đàn ông xa lạ hấp dẫn?"Đi thôi, bây giờ đi qua cũng vừa đúng lúc cục dân chính vào giờ làm việc." Giang Mộ Trì không nói Dư An lái xe rời đi "Cái đó, anh có cần nói với chú và dì trước một tiếng không?"Kết hôn chớp nhoáng như vậy không biết có bị mắng hay không, dù sao Kiều Dư An bên này cũng ổn, bộ dáng cha mẹ khen Giang Mộ Trì không dứt miệng, chỉ sợ nếu kết hôn cùng Giang Mộ Trì, hai ông bà già sẽ cảm thấy cô gặp may mắn."Không cần, cha mẹ tôi rất thích em, đi thôi." Giang Mộ Trì nghĩ đến dáng vè mẹ già nhà mình, tận tình khuyên bảo anh chủ động một chút, đối với cô gái nhỏ tốt một chút, hài lòng không thể nào hài lòng hơn nữa, mà ý của cha già nhà anh là có cô gái nào coi trọng anh cũng đã là không tệ rồi, còn cầu cái gì Dư An nhịn không được cong khóe miệng cười, cô đã nói mà, làm sao lại có người ghét bỏ cô, cũng chỉ là có cha mẹ mình ngoài miệng ghét bỏ cô ghê được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn đường không nói chuyện, lái xe đến cục dân chính, cục dân chính mới mở cửa, không có mấy cửa chính, Kiều Dư An do dự một chút, muốn mở miệng hỏi Giang Mộ Trì cái gì đó, thấy Giang Mộ Trì cũng không nói gì, lôi kéo tay của cô bước vào, Kiều Dư An cúi đầu nhìn bàn tay của mình bị anh nắm lấy, tay của anh thật ấm áp, mười ngón thon dài có lực, để cho người ta cảm thấy an một quá trình, Kiều Dư An có chút choáng, không biết nên làm gì, chỉ hiểu được rằng đi theo Giang Mộ Trì, động tác của Giang Mộ Trì nhanh chóng mà lại có trật tự, rất nhanh liền đến khâu ký người ngồi điền biểu mẫu, ngồi bên cạnh là một nhân viên công tác chỉ đạo, Giang Mộ Trì vùi đầu điền đơn, lúc ký tên Kiều Dư An lại do dự, đây chính là kết hôn chớp nhoáng, không phải việc nhỏ...Nhân viên công tác dường như nhìn ra Kiều Dư An do dự, mở miệng hỏi "Cô gái, cô tự nguyện kết hôn sao? Lĩnh chứng nhận kết hôn là một chuyện quan trọng, xin cô cân nhắc kỹ."Kiều Dư An nhìn Giang Mộ Trì một chút, Giang Mộ Trì tiêu sái lưu loát ký xong tên của mình vào chỗ trống cuối trang, không mang theo do dự, nên cô cười cười "Đúng vậy, tôi tự nguyện." Sau đó viết xuống tên của từ cục dân chính đi ra, trên tay Kiều Dư An cầm lấy hai quyển sổ đỏ, duỗi lưng một cái cảm thán một phen "Aiii, từ hôm nay trở đi, mình chính là phụ nữ đã lập gia đình.""Giang phu nhân, xin chỉ giáo." Giang Mộ Trì cảm thấy tâm trạng của mình khá là vi diệu, nhưng mà cảm giác kết hôn dường như cũng không có tệ như tưởng tượng."Giang tiên sinh, xin thông cảm nhiều hơn." Hai tay Kiều Dư An ôm quyền làm lễ, đột nhiên tràn đầy hi vọng đối với tương lai, Giang Mộ Trì chững chạc đàng hoàng thế mà cũng muốn kết hôn chớp nhoáng, xem ra cũng không phải khó sống chung như bề ngoài anh hay thể Mộ Trì đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian không chênh lệch nhiều lắm "Tôi đến công ty, tối nay tôi đưa cha mẹ đến nhà em.""Được rồi, vậy em đưa anh đến công ty.""Được."Kiều Dư An đưa người đến dưới công ty, Giang Mộ Trì đứng ở cửa chính nhìn chiếc Ferrari màu đỏ chói mắt rời đi, đột nhiên cười, không đầy một hai tiếng đồng hồ liền quyết định chuyện lớn như vậy, cũng không biết một người chưa từng phản nghịch như anh làm sao lại làm ra chuyện phản nghịch như là chuyện kết hôn chớp nhoáng đời của Giang Mộ Trì anh, từ trước đến nay việc gì cũng đã lên kế hoạch, học tập, sinh hoạt, công việc đều theo từng bước từng bước, duy chỉ không có kế hoạch gì trong việc tìm một nửa còn lại của đời mình, cho nên anh vẫn không hề để ý đến chuyện muốn kết không ngờ rằng, hôn nhân lại dùng phương thức phản nghịch này để đạt được, chuyện này nói ra chỉ sợ không có mấy người tin vào thang máy tổng giám đốc đi thẳng tới tầng cao nhất, Thiệu Tiêu đã chờ ở đó "Giang tổng." Thiệu Tiêu nhạy cảm phát hiện rằng hôm nay Giang tổng có chút không giống, ôn nhu hơn so với thường ngày, cũng không biết có phải mình nhìn lầm hay không."Ừm, sớm hoàn thành công việc trong hôm nay đi, 4 giờ chiều hôm nay tôi sẽ tan tầm."Thiệu Tiêu sửng sốt một chút lập tức đáp "Được, công việc hôm nay của sếp không nhiều, trước 4 giờ có thể hoàn thành."Giang tổng – một người cuồng công việc - hôm nay đến trễ, lại muốn về sớm, hôm nay rốt cuộc là ngày đặc biệt gì?Thiệu Tiêu trăm mối vẫn không có cách giải, theo Giang Mộ Trì bốn năm, từ trước tới nay chưa từng thấy Giang Mộ Trì đến trễ về sớm, mỗi lần đều là đến từ rất sớm, rời khỏi công ty khi trời đã khuya, đây là đổi tính rồi?"Đúng rồi Giang tổng, cô Chúc Y đang đợi anh ở phòng khách, cô ấy nói muốn gặp anh, đã tới ba lần, trước đó tôi đều từ chối, lần này cô ấy nói không nhìn thấy anh sẽ không rời đi, đã đợi một giờ, còn đang ở phòng khách."Từ trước đến nay Thiệu Tiêu chưa từng chiêu đãi một cô gái nào khác ngoài khách hàng nữ, Chúc Y vẫn là người đầu tiên, thái độ của Giang tổng đối với Chúc Y, Thiệu Tiêu cũng không rõ ràng lắm, cũng không dám quá mức làm mạnh tay, chỉ chờ Giang Mộ Trì làm chủ."Chúc Y?" Mi tâm Giang Mộ Trì nhíu chặt, dường như đang cố gắng nhớ lại người có tên này."Chính là nữ minh tinh lần trước anh đã từng xã giao." Thiệu Tiêu nhắc nhở."Không gặp." Giang Mộ Trì lời ít ý nhiều, anh không lãng phí thời gian vào chuyện như vậy."Vâng, còn có gần đây công ty của cô Chúc Y dựa vào chuyện của anh với cô ấy để lăng xê, anh thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?"Hai tay Giang Mộ Trì đút túi, nhìn thoáng qua bầu trời ngoài cửa sổ "Cậu đi nói với cô ta, hoan nghênh tới tham gia hôn lễ của tôi, thiệp mời ít ngày nữa sẽ đưa đến." Dứt lời, trực tiếp tiến vào văn lại Thiệu Tiêu Phong mơ màng, Giang tổng nói cái gì, hôn lễ? Cái gì hôn lễ? Hôn lễ với ai? Hôn lễ khi nào? Giờ phút này trong lòng của Thiệu Tiêu có thể xuất bản một cuốn sách Mười vạn câu hỏi vì từ, trong lòng tự nhiên hiện lên một suy nghĩ vô cùng đáng sợ, cho nên nói Giang tổng đến trễ về sớm đều là bởi vì muốn kết hôn, trời ạ, yêu đương quả nhiên khiến người sa đọa, ngay cả Giang tổng cũng không thể ngoại lệ.——Sau khi Kiều Dư An về đến nhà có chút bất an, làm xong chuyện này mới phát hiện hối hận, nhưng chuyện đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn không có cách nào hối hận, cũng không thể lại lập tức đi ly may cha Kiều mẹ Kiều đều không ở nhà, Kiều Dư An thuận lợi về đến phòng, như trút được gánh nặng nhào lên trên giường, nằm vài giây đồng hồ lại rất nhanh bật dậy, chụp giấy hôn thú vừa rồi gửi đến nhóm chị Tự Cẩm là người đầu tiên xuất hiện "Chị Kiều, hôm nay không phải ngày Cá tháng Tư, có thể đừng dọa người hay không?"Dương Khinh Tuyền "Cậu 22 tuổi mình đã bị dọa rồi, làm sao cậu lại còn dùng cách vụng về như vậy đi dọa mọi người?"Cao Bái Thanh "Vừa xem xong, mình còn bị giật bắn lên đây, nhìn lại là chị Kiều nhà chúng ta, nhẹ nhàng thở ra, lại gạt người chứ gì."Kiều Dư An cười đắc ý, mở một trang trong cuốn sổ đỏ đó chụp rồi gửi đi, phía trên có tên và ảnh đó ném điện thoại đi làm việc, sau khi oanh tạc liền bỏ chạy, ngay cả giải thích đều không có, hù chết các cô Kiều Dư An xuống lầu gọt quả táo trở lại, điện thoại đều bị gọi đến muốn cháy luôn, 10 cuộc gọi nhỡ điện thoại, 10 cuộc gọi nhỡ Wechat, mấy trăm tin nhắn…Kiều Dư An cắn miếng táo gửi tin nhắn "Làm gì, mình còn chưa có chết đâu, dã man, điện thoại đều bị các cậu gọi muốn cháy luôn rồi."Cao Bái Thanh "Thẳng thắng được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị "Lâm Tự Cẩm "Thẳng thắng được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị."Dương Khinh Tuyền "Thẳng thắng được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị."Kiều Dư An "..."Đùa một hồi liền không lộn xộn nữa, Kiều Dư An giải thích cho các cô, tin tức này các cô ấy tiêu hóa nửa ngày mới tin tưởng là thật, trong lúc đó Kiều Dư An đắc ý vô cùng, đêm qua mấy người có bao nhiêu ghét bỏ, hiện nay mặt bị vả liền có bấy nhiêu mà, người nha, vẫn là không thể quá đắc ý, nếu không sẽ có báo phải sao, Kiều Dư An mới cắn một nửa quả táo, cửa phòng ngủ liền bị người ta mạnh mẽ đẩy ra "Kiều Dư An!""Làm sao vậy, làm sao vậy?" Kiều Dư An bị hù lộn nhào từ trên giường xuống, không cẩn thận, cuốn sổ đỏ cũng rơi tuột xuống, rớt trên sàn nhà, trước mặt mẹ lúc rơi xuống, còn có quả táo bị Kiều Dư An cắn một cái, quả táo thì càng thêm linh tính, lộc cộc lộc cộc lăn đến bàn chân mẹ Kiều, giờ phút này Kiều Dư An không biết là nên đi đoạt lại quả táo, hay là lấy quyển sổ giấu đi, nhưng mà hiển nhiên, mẹ Kiều cũng không có cho cô cơ hội phản ứng, một cước bước qua quả táo, nhặt quyển sổ đỏ lên, lật ra."Đang yên đang lành con trộm giấy chứng nhận kết hôn của anh con làm..." hai chữ “cái gì” này bị mẹ Kiều ngăn ở yết hầu nói không nên lời, bởi vì bà nhìn thấy ảnh chụp bên trong, lập tức giống như là bị người khác bóp Dư An cảm giác phong ba bão táp nổi lên, nhìn chung quanh một chút, bình thường ba bước giờ còn hai bước bò lên trên bệ cửa sổ, tìm một chỗ an toàn Kiều ngẩng đầu đang muốn giáo huấn, đã nhìn thấy đứa con gái chết bầm Kiều Dư An của mình ngồi xổm ở trên cửa sổ "Mẹ mẹ mẹ, mẹ đừng nóng giận, từ từ, sinh mệnh quan trọng hơn tất cả, nếu con từ chỗ này nhảy xuống tổn thất không nhỏ đâu.""Con nhóc ranh này, cô nhảy đi, có bản lĩnh thì nhảy đi, đằng sau là ban công, tôi còn không tin cô da dày thịt béo từ trên cửa sổ nhảy đến ban công cũng có thể ngã chết." HHH Hhhai tay Mẹ Kiều chống nạnh, tức giận đến con mắt đều giống như muốn phun lửa, vừa rồi có người bạn nói nhìn thấy Kiều Dư An cùng một người đàn ông ở cổng cục dân chính, bà còn cảm thấy là người bạn này nhìn lầm, ai biết lại là thật, chuyện này làm sao có thể không tức giận, con nhóc này phản nghịch khiến bà muốn đánh cho một giục lâu như vậy ngay cả người bạn trai đều không có, lại dám âm thầm đi lĩnh chứng, đối tượng lại là người đàn ông mới quen biết một ngày, con nhóc chết tiệt kia là muốn tức chết bà sao?Kiều Dư An nhìn thoáng qua ban công đằng sau, cao không đến một thước, nuốt ngụm nước miếng, cũng tạm được, hoàn toàn chính xác là ngã không chết, xem ra hôm nay chắc sẽ bị đánh chết."Mẹ, mẹ nghe con giải thích, con có thể giải thích." Kiều Dư An ôm lấy cửa kính, mới vừa rồi còn đang đắc ý khoe, bây giờ bị bức đến tình trạng như vậy, cuộc đời thật sự tràn đầy chuyện kinh hỉ nha."Được, cô giải thích, lập tức lập tức giải thích, vì sao đi lĩnh chứng không bàn bạc với người trong nhà." Mẹ Kiều nhìn chung quanh một chút, thuận tay quơ lấy chổi lông gà trong Dư An hít một hơi thật sâu, cái chổi lông gà kia là lần trước cô đột nhiên hào hứng muốn quét dọn phòng một chút, kết quả không đến hai phút liền cảm thấy quá mệt mỏi lười nhác, liền ném chổi lông gà qua một bên, nếu biết cái chổi lông gà kia lại biến thành công cụ đánh cô hôm nay, cô sẽ không còn muốn quét dọn nhà cửa nữa đâu."Ách, cái kia, mẹ già thân yêu của con..." Kiều Dư An ngẩng Kiều cầm chổi lông gà đập tới trên giường "Ít nói lời vô ích, nhanh khai ra."Một cây lông gà bay lên trời, dọa đến Kiều Dư An lập tức bình thường trở lại "Con muốn nói là Giang Mộ Trì yêu con sâu đậm, không phải còn thì không cưới, chết sống lôi kéo con đi lĩnh chứng, mẹ tin sao?""Gì, cô cảm thấy chính bản thân cô tin không?" Mẹ Kiều cười lạnh một tiếng."Ha ha, quả nhiên là không ai hiểu con gái bằng mẹ. " Kiều Dư An cười ngượng ngùng "Thật ra là như vầy, ở bên ngoài con ngẫu nhiên gặp Giang Mộ Trì, con phát hiện trong lòng con vô cùng thích anh ấy, không phải mẹ hối con kết hôn sao, con liền nghĩ người đàn ông tốt như vậy, đương nhiên không thể do dự, do dự một chút liền bị người khác đoạt mất, cho nên con liền lôi kéo anh ấy đi lĩnh chứng, dù sao mẹ và cha không phải vô cùng thích Giang Mộ Trì sao? Chúng con cũng coi là môn đăng hộ đối, đương nhiên, mẹ già cũng có thể xem đó là cuộc hôn nhân thương nghiệp, chúng ta cũng không lỗ nha, mẹ có con rể ưu tú vậy mà."Kiều Dư An nói một đống thật thật gỉa giả, ai cũng không biết được rốt cuộc là vì cái gì, dù sao chính là lúc ấy xúc động, bây giờ liền biến thành bộ dáng này, quả nhiên xúc động là ma quỷ, không thể được."Tôi và cha cô bạc đãi cô lúc nào, còn không biết xấu hổ nói thông gia thương nghiệp, nói như vậy, là cô còn cống hiến cho công ty, tôi không nói lại cô, tôi gọi điện thoại cho anh của cô, để anh cô tới xử lý cô."Mẹ Kiều chỉ Kiều Dư An, bà đều sắp bị cô làm tức chết, cô con gái này thỉnh thoảng chọc bà vài chuyện, hơn hai mươi tuổi đầu, vẫn còn tính con nít, cũng không biết Giang Mộ Trì làm sao, thế mà lại đồng ý, chẳng lẽ lại thật đúng là coi trọng An An, không thể Kiều một chút cũng không biết nguyên do, Giang Mộ Trì – một người đàn ông ưu tú như vậy, sẽ để ý đến một người con gái còn tính trẻ con như An An sao?"Aiiii, mẹ mẹ mẹ, đừng nha, anh trai còn làm việc." Kiều Dư An vội vàng từ trên cửa sổ nhảy xuống giữ chặt mẹ Kiều, để anh của cô trở về còn không phải lột da của cô sao."Cô đừng có mà kéo mẹ, mẹ cô không quản được cô, im hơi lặng tiếng đi lĩnh chứng, chính cô nhìn đi, Giang gia đều không có tới cửa, lỡ như cha mẹ người ta không đồng ý thì sao, cô chủ động như vậy, ngộ nhỡ bị người ta cảm thấy không biết tự trọng làm sao bây giờ?"Mẹ Kiều là thật bị tức không nhẹ, được cả nhà sủng từ nhỏ đến lớn, mới có tính tình như vậy, mặc dù bị người khác cảm thấy không đủ đoan trang, nhưng đối với cha mẹ, tính tình như vậy rất tốt, cả ngày vui vẻ, trong nhà đều bởi vì có An An mà thêm mấy phần ấm áp, cho nên bọn họ cũng không quá hà khắc với tính tình của cô, thế nhưng chuyện này thật sự không nhận được sự đồng ý của người trong nhà liền lĩnh chứng, sẽ bị người ta xem thường, mẹ Kiều đương nhiên không hi vọng con gái mình bị người khác đối xử như vậy, sao có thể không tức giận."Mẹ, sẽ không, chú và dì Giang không phải mẹ đã gặp qua sao, người rất tốt, hơn nữa có mẹ thương con như vậy, có ai dám xem thường con sao." Kiều Dư An ôm lấy cánh tay mẹ Kiều nũng nịu chơi mặt của Mẹ Kiều một hồi liền sụp đổ, tức giận chọc chọc trán của cô "Cô nha cô, thật không biết nên nói cô như thế nào.""Hì hì, mẹ đừng nóng giận, Giang Mộ Trì ưu tú như vậy, khẳng định không thể bỏ lỡ.""Cậu ta có ưu tú đến thế nào đi nữa, cũng không tốt bằng con gái mẹ, chờ cậu ta tới, mẹ đây còn phải hỏi một chút đột nhiên âm thầm ôm con gái bà đây chạy mất, rốt cuộc muốn làm gì.""Mẹ, con biết mẹ yêu con nhất, yêu mẹ nhiều lắm đó." Kiều Dư An cười hì hì."Được rồi, cô đừng nói năng ngọt xớt nữa, trông thấy cô bà mẹ đây cũng phiền." Mẹ Kiều quay mặt đi, nhưng mà biểu cảm vẫn là hòa hoãn hơn Dư An thả lỏng, nghĩ thầm mẹ già xem như đã được mình trấn an, nhưng giờ phút này, chuông điện thoại di động vang lên, Kiều Dư An cầm lấy nhìn, len lén liếc mẹ Kiều một chút, bị mẹ Kiều nhìn thấy "Ai?""Ách…" cô cắn môi "Giang Mộ Trì.""Đưa điện thoại cho mẹ." Mẹ Kiều không nói lời gì vươn tay ra, bà muốn xem thử người đàn ông đã ôm con gái mình chạy Dư An nhíu mày nhìn màn hình điện thoại di động, lại liếc mắt nhìn biểu cảm tràn đầy uy hiếp của mẹ già, do dự đưa tay Mộ Trì, anh tự cầu phúc giả có lời muốn nói Giang tổng Vợ, tôi nhìn lầm em rồi orz Bạn đang đọc truyện Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? của tác giả Điềm Nhu. Tại Vân Thành, mọi người đều thầm công nhận Giang Mộ Trì là một tấm gương tốt cho thế hệ trẻ, vừa đẹp trai lại biết giữ mình, không trêu hoa ghẹo nguyệt, cuộc sống đơn giản không trụy lạcCũng tại Vân Thành, người người đều thầm nói rằng mỹ nữ Kiều Dư An đẹp đến cỡ nào, thế nhưng lại là một cô gái không gì không dám, ăn chơi trác táng có vì một người quá ưu tú, một người “quá xuất chúng”, xét thấy hai người đã tới tuổi cưới vợ gả chồng mà vẫn không có ai hỏi thăm, ba mẹ hai nhà quyết định hùa lại tác hợp để hai người “gây tai họa” cho nhau!2. Sau khi kết hôn, nghĩa vụ nên thực hiện đều thực hiện, nên ân ái thì ân ái, có thể nói đây là cặp vợ chồng mẫu mực điển hình trong mắt người lớn, là cặp đôi mà trời cao tác lưng, Kiều Dư An vắt hết óc bới lông tìm vết, tìm mọi cách để xé bỏ lớp ngụy trang của Giang Mộ Trì, muốn làm lộ cái đuôi cáo của anh ra trước mặt mọi cho dù cô có lật tung cả cái nhà lên thì cũng không tìm được một chút nhược điểm nào của Giang Mộ Trì, đã thế người thân bạn bè còn ân cần dạy bảo ngoại “An An à, A Trì là một đứa trẻ tốt, con phải quý trọng nó đấy nhé… ”Ba Kiều “An An, con đừng có làm nhà cửa ầm ĩ mãi nữa, học tập A Trì kia kìa. ”Mẹ Kiều “Đứa con rể A Trì này cho dù có đốt đèn lồng tìm cũng khó nữa đấy, thế mà lại để cho An An tìm được. “Kiều Dư An “??? ” Con là hàng tặng kèm khi ba mẹ nạp tiền điện thoại phải không*?!*Một câu nói đùa giữa ba mẹ và những đứa trẻ, ý nói đứa trẻ không phải là con ruột của ba mẹ mình, kiểu như con được nhặt từ thùng rác í

hôm nay vợ kiếm chuyện với anh chưa